Giải thưởng Quả bóng vàng Việt Nam 2025: Khi hành trình tiếp nối trở thành giá trị

(ĐTTCO)-Trong bóng đá, 30 năm là một quãng đời đủ dài để một cậu bé trở thành huyền thoại, và cũng đủ để một giải thưởng danh giá như Quả bóng vàng (QBV) Việt Nam đối diện với các vấn đề quen thuộc.

Các cầu thủ U22 Việt Nam tỏa sáng ở đấu trường SEA Games 33 Ảnh: DŨNG PHƯƠNG
Các cầu thủ U22 Việt Nam tỏa sáng ở đấu trường SEA Games 33 Ảnh: DŨNG PHƯƠNG

Những giải thưởng cá nhân thường có một "gót chân Achilles" mang tên lối mòn: khi những gương mặt cũ đã quá quen thuộc với đỉnh cao, và những lá phiếu bắt đầu được điền bằng thói quen thay vì hơi thở thực tại.

Nhưng năm 2025, kịch bản ấy dường như đã bị lỗi thời ngay trên những thảm cỏ SEA Games 33, hay những khán đài đầy ắp hy vọng của V-League. Cuộc đua đến danh hiệu QBV năm nay không còn là màn dạo chơi của những "di sản", mà là một bản giao hưởng của sự chuyển giao - nơi những ngôi sao sân cỏ đang cảm nhận được hơi nóng phả sau gáy từ những tài năng trẻ.

Hãy nhìn vào Nguyễn Hoàng Đức. Ở tuổi 27, tiền vệ quê Hải Dương trước đây đang ở độ chín nhất của sự nghiệp. Anh chơi bóng tại Ninh Bình như một nghệ sĩ cầm trịch, biến những đường chuyền thành những nét vẽ hào hoa.

Hay Nguyễn Tiến Linh, người vẫn lầm lũi ghi bàn với bản năng của một "sát thủ" không tuổi. Họ là đại diện cho một thế hệ vàng, những người đã định nghĩa lại bóng đá Việt Nam suốt gần một thập kỷ. Nếu QBV Việt Nam 2025 gọi tên họ, đó là sự tôn vinh cho đẳng cấp bền vững, một sự ghi nhận cho những giá trị đã được kiểm chứng qua thời gian.

Tuy nhiên, bóng đá vẫn luôn bị chi phối bởi hiện tại và những cảm xúc bùng nổ. Và đó là lúc Nguyễn Đình Bắc xuất hiện, như một gã "phá bĩnh" đầy ngạo nghễ trong trật tự vốn có.

Ở tuổi 21, Đình Bắc không đợi đến lượt mình. Anh tự nắm bắt lấy cơ hội. Hình ảnh chàng trai trẻ này rực sáng trở thành linh hồn trong hành trình HCV của U22 Việt Nam tại SEA Games 33, ghi bàn quyết định tại Siêu cúp Quốc gia hay tung hoành tại sân chơi châu lục trong màu áo CAHN đã tạo nên một thứ ma lực khó cưỡng. Nếu những đàn anh như Quang Hải hay Văn Lâm mang lại sự an tâm bằng kinh nghiệm, thì Đình Bắc mang lại sự phấn khích bằng sự liều lĩnh của tuổi trẻ.

Sự trỗi dậy của Đình Bắc, hay những Hiểu Minh, Thanh Nhàn, thủ môn Trung Kiên không chỉ là câu chuyện về những con số thống kê bàn thắng hay kiến tạo. Nó là minh chứng cho sự vận động không ngừng của dòng máu bóng đá nội. Một giải thưởng chỉ thực sự giá trị khi nó phản ánh được sự kế thừa.

Nếu QBV Việt nam chỉ luân phiên với những cái tên cũ, thì sẽ mất đi phần nào khí chất của một cuộc đua tài. Sự xuất hiện của nhóm cầu thủ U23 trong danh sách ứng viên nặng ký chính là "liều thuốc hạnh phúc", đẩy các dự đoán và cuộc đua phiếu bầu lên cao trào.

Yếu tố cảm xúc chính là "nút thắt" của mùa giải này. Tấm HCV môn bóng đá tại SEA Games 33 vừa rồi như một cú hích lớn, làm lu mờ những khoảng lặng của đội tuyển quốc gia trong các năm lẻ. Lần cuối cùng mà QBV được trao cho cầu thủ trong độ tuổi U22 là vào năm 2018, cho Nguyễn Quang Hải với kỳ tích á quân giải vô địch U23 châu Á. Vậy mà giờ đây, khi Quang Hải vẫn có mặt trong tốp 5, thì những ngôi sao thành danh như anh vẫn có thể bị soán ngôi bởi lứa đàn em.

Những người trẻ, với đôi chân còn vương bụi đất của vinh quang mới nhất, đang chiếm trọn trái tim của giới chuyên môn. Họ gợi nhắc cho chúng ta về một Văn Quyến hay Công Vinh của những năm tháng đôi mươi - những người đã chạm tay vào danh hiệu cao quý nhất khi tuổi đời còn rất trẻ, tạo nên những bước ngoặt lịch sử cho bóng đá nước nhà.

Dù tới đây, cái tên nào được xướng lên, điều quan trọng nhất không phải là màu của quả bóng, mà là thông điệp mà nó mang lại: Bóng đá Việt Nam vẫn đang chuyển mình. Ánh hào quang không còn là đặc quyền của những người đi trước. Khi những giá trị cũ được thử thách bởi những luồng sinh khí mới, đó cũng là lúc giải thưởng QBV tìm thấy được sức sống mãnh liệt nhất của mình sau hành trình 30 năm.

Các tin khác