Tại bang Madhya Pradesh, bà nội trợ Premila Bhalavi mỗi tháng nhận 1.500 rupee, giúp cô trang trải thuốc men, thực phẩm và học phí cho con. Khoản tiền nhỏ nhưng ổn định này hiện được chuyển tới 118 triệu phụ nữ tại 12 bang trên cả nước.
Mức hỗ trợ dao động 1.000-2.500 rupee mỗi tháng, chiếm khoảng 5-12% thu nhập hộ gia đình. Các bang áp dụng tiêu chí về độ tuổi, thu nhập và loại trừ những hộ có người làm nhà nước hoặc sở hữu tài sản lớn.
Với 300 triệu phụ nữ có tài khoản ngân hàng, việc chuyển khoản trực tiếp trở nên thuận tiện, và phần lớn người thụ hưởng dùng tiền cho nhu yếu phẩm, giáo dục và chăm sóc sức khỏe.
Khác với các mô hình hỗ trợ có điều kiện ở Mexico hay Brazil, chương trình tại Ấn Độ hoàn toàn vô điều kiện: phụ nữ vẫn nhận tiền dù trẻ có đến trường hay không. Nhiều bang như Goa, Assam, Tamil Nadu và Tây Bengal xem đây là cách ghi nhận rõ ràng giá trị của công việc nội trợ.
Các nghiên cứu bước đầu cho thấy tác động tích cực: phụ nữ tự chủ hơn trong chi tiêu, giảm căng thẳng gia đình và có tiếng nói lớn hơn trong quyết định chung.
Dù chương trình còn ở giai đoạn đầu, các chuyên gia nhận định những khoản hỗ trợ nhỏ nhưng đều đặn có thể tạo ra thay đổi xã hội bền vững, góp phần nâng cao vị thế của phụ nữ trong gia đình và cộng đồng.