
Báo cáo mang tên “The Syrian Conflict: Physical Damage and Reconstruction Assessment (2011-2024)” chỉ ra rằng tổng thiệt hại vật chất mà chiến tranh gây ra lên tới 108 tỷ USD, tương đương khoảng 1/3 tổng tài sản cố định của quốc gia này.
Cơ sở hạ tầng bị tàn phá nặng nề nhất, với thiệt hại ước tính khoảng 52 tỷ USD, tiếp theo là nhà ở dân cư 33 tỷ USD và các công trình phi dân cư 23 tỷ USD.
Các khu vực chịu ảnh hưởng nghiêm trọng nhất là Aleppo, Rif Dimashq và Homs -những trung tâm kinh tế và công nghiệp lớn của Syria trước khi xung đột nổ ra.
WB cho rằng chi phí tái thiết khổng lồ này đặt ra thách thức to lớn trong bối cảnh kinh tế Syria đã suy yếu nghiêm trọng. Tổng sản phẩm quốc nội (GDP) của quốc gia này giảm tới 53% trong giai đoạn 2010-2022, từ mức 67,5 tỷ USD năm 2011 xuống chỉ còn 21,4 tỷ USD vào năm 2024.
Các lệnh trừng phạt quốc tế, sự gián đoạn trong thương mại và thiếu hụt nguồn ngoại tệ khiến Syria ngày càng phụ thuộc vào nhập khẩu. Chi đầu tư công của nước này hiện chỉ bằng 11% so với trước chiến tranh, làm suy giảm khả năng khôi phục các lĩnh vực thiết yếu như điện, nước, giao thông và y tế.
Báo cáo được công bố trong bối cảnh chính trị Syria đang bước sang giai đoạn mới sau khi chính quyền của Tổng thống Bashar al-Assad sụp đổ vào tháng 12-2024. Ông Assad, người đứng đầu chế độ Baath suốt 61 năm, hiện được cho là đang sống lưu vong tại Nga.
Chính quyền mới do Tổng thống Ahmed Al-Sharaa lãnh đạo đã khởi động một loạt cải cách kinh tế và kêu gọi hợp tác quốc tế để phục hồi đất nước.
Bộ trưởng Tài chính Syria, ông Yisr Barnieh, nhấn mạnh rằng báo cáo của Ngân hàng Thế giới là cơ sở quan trọng giúp xác định mức độ thiệt hại và ưu tiên trong công tác tái thiết. Ông kêu gọi cộng đồng quốc tế hỗ trợ Syria khôi phục hạ tầng, ổn định đời sống nhân dân và từng bước phục hồi kinh tế.
Hiện nhiều quốc gia ở Trung Đông và châu Âu đang xem xét các gói viện trợ nhân đạo và chương trình đầu tư hạ tầng thiết yếu tại Syria.
Tuy nhiên, các chuyên gia cảnh báo rằng tiến trình tái thiết toàn diện có thể kéo dài hàng thập kỷ, phụ thuộc vào mức độ ổn định chính trị và khả năng thu hút nguồn vốn quốc tế trong giai đoạn hậu xung đột.